Chịu Lỗ Để Được Điều Quý Hơn
Trước khi Sứ đồ Phao-lô gặp Chúa trên đường đến Đa-mách, ông là người theo Do Thái giáo rất nhiệt thành, được nhiều người kính nể. Ông cũng là một học giả nổi tiếng (Công-vụ Các Sứ-đồ 26:24) và là một lãnh tụ tôn giáo. Nhưng từ khi thật sự gặp Chúa, đời sống ông hoàn toàn biến đổi. Ông nhận ra rằng không có gì khác trên cuộc đời này quý hơn việc nhận biết Chúa Cứu Thế Giê-xu và được ở trong Ngài (câu 8-9a). Từ sự nhận biết đó, ông sẵn sàng chấp nhận từ bỏ mọi sự ông đang nắm giữ để đổi lấy Đấng Christ. Ông xem những danh vọng, địa vị, học thức, chức quyền ông có đều như rơm rác và “vì Ngài mà liều bỏ mọi điều lợi đó” (câu 8). Những điều Sứ đồ Phao-lô tìm kiếm sau khi tin Chúa không dựa vào “sự công chính đến bởi luật pháp,” mà bởi đức tin nơi Chúa Cứu Thế Giê-xu (câu 9). Ông sẵn sàng chịu mọi thiệt thòi để được biết Chúa, được kinh nghiệm quyền năng phục sinh của Ngài, được chia sẻ sự thống khổ của Chúa và trở nên giống như Ngài trong sự chết (câu 10). Chúng ta biết rõ cuộc đời Sứ đồ Phao-lô thật sự đã trải nghiệm những điều đó. Suốt quãng đời còn lại của ông sau khi gặp Chúa là sống vì Tin Lành, sống cho Chúa như ông đã nói: “Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi” (Ga-la-ti 2:20). Hy vọng cuối cùng của cuộc đời ông là “được sống lại từ trong cõi chết” (câu 11) vì ông muốn kinh nghiệm như chính Chúa Giê-xu.